Cho tôi xin
Hơi ấm cuộc đời
Cho tôi xin
Ngày tháng thảnh thơi
Cho tôi xin
Đôi lời nồng ấm.
Tôi vẫn còn đây trong cuộc đời
Tôi vẫn lang thang, ngày tháng rong chơi
Thế nhân ơi
Sáu mươi năm là mấy!
Thì tại sao, ta phải đọa đày?.
Em có biết?
Dòng thời gian dài vô tận
Mai ngàn năm, ta miên viễn hư vô
Nơi hoang vắng, có bao giờ trở lại?
Dài nỗi ưu tư...trong cõi vô thường!.
Em hãy sống như nụ thơm hương ngát
Vì ngày sau hoa sẽ phai tàn
Em hãy đến khi tim mình rung động
Bởi một mai cuộc sống hóa mông lung
Ngày sau nữa, xin em đừng nuối tiếc
Vì hôm qua, tim đã trao đời.
Nguyên Thạch
0 comments:
Post a Comment