Tôi đã thấy
Em trầm ngâm bên góc phố
Niềm ưu tư...khắc khoải...u sầu...
Ôi mắt biếc
Nét nhìn xa xăm quá
Như mùa thu mây tím trĩu lưng trời
Này em hỡi
Thấy gì trong đôi mắt?
Diệu vợi xa xăm...em vẽ cuộc đời?
Em có thấy
Thâm sâu vùng hoang vắng?
Tìm được gì chăng niềm hạnh phúc cuối trời?.
Em đứng ngắm, mông lung...chiều hoang vắng
Sóng ngàn khơi bạc trắng mái đầu
Hồn đi hoang
Xa rời vùng nhân thế
Bỏ lại nơi đây, ta với vũng sầu...
_____________________________
Tiếng yêu...không lời
Ta xanh lơ dòng chảy
Em còm cõi chân cầu
Lũ cuồng cuộn dòng xoáy
Dãi mềm trôi về đâu?
Em chôn chân ghềnh đá
Mòn mỏi mộng trăm năm
Ta miệt mài viễn xứ
Mang nhớ thương âm thầm.
Tháng ngày rong rêu phủ
Nghe nuối tiếc thời gian
Dòng trôi
Trôi xa mãi
Áng mây bạt lối ngàn.
Ta lạc bước trùng khơi
Thân hóa khối sương rơi
Về thăm em lần nữa
Phủ hạt tưới thân đời.
Mai về thăm lần nữa
Ru em tiếng ru hời
Mai về thăm lần nữa
Ngàn tiếng yêu không lời...
Nguyên Thạch
0 comments:
Post a Comment