Tao là luật! Luật là tao!
Nghe sao mà quen thế!
Gần thế kỷ bể dâu…dâu bể.
Xài luật rừng trong rừng luật Mác-Lê.
Vạn dân oan sống thác không một lối đi về.
Đành phơi xác nơi công viên Thủ Đô ngàn năm văn vật!
Cả 5 châu nói rằng: - Việt nam bất khuất!
Mà thế kỷ qua chịu tím mật bầm gan?
Sao nhắm mắt nhìn đất nước giang san.
Biến thành “sao” bên kia bờ biên giới?
Cả đất nước tối tăm, tăm tối…
Dân đắm chìm nơi bờ bãi…nương dâu.
Đất nhà, vườn tược nay còn đâu?
Đành chết lặng…đêm thâu màn trời chiếu đất.
Miệng côn an như gan như sắt!
Luật là tao! Tao luật…luật tao.
Xua âm binh…mái đổ tường nhào.
Phụ nữ mang thai kêu gào thảm thiết! (p.Bình An-Q2)
Mẹ con trần truồng…giữa đồng xanh cỏ biếc. (Cái Răng-Cần Thơ)
Máu dân oan xe xúc tán dập đầu. (Dương Nội-Hà Đông)
Xác thân đành chôn xuống mộ sâu.
Sao không biến thành “màu cách mạng”?
Bắc Phi, Trung Đông ánh dương tỏa sáng.
Từ ngọn đuốc hồng “trai trẻ bán hàng rong”.
* * *
Thành Hồ nay cũng bán hàng rong…
Bị còng trói nơi vệ đường Văn Thánh! (P25-Q Bình Thạnh)
Vì sợ luật! luật còng…dân xa tránh.
“Vô cảm” qua đường-Anh vật vả “ngủ say”.
Ngủ đi anh! Cả đất nước này.
Đang mê ngủ trong lời ru của đảng.
* * *
Hôm nay bình minh ló dạng.
Cam, Trắng, Hoa Lài, vàng thắm Hướng Dương…
Cả đất trời sẽ ngát mùi hương.
Đường cách mạng thênh thang hướng về phía trước.
Hỡi Chí Sĩ! Cùng những ai lầm đường lỡ bước…
Hãy mau về với Mẹ Âu-Cơ.
Cùng nắm tay nhau, vai sát chung cờ.
Xua quỉ đỏ về bên kia bờ công lý.
Chúng hội ngộ cùng Mao-Hồ mộng mỵ.
Luật là tao! Tao luật thật nặng mùi…
Thế giới phì cười-Dân Việt nước mắt (đá…) rơi.
Nơi cửa khẩu…vươn vai tầm Quốc Tế.
Báo chí trong ngoài đều nghe lời cô kể. (Huyền Trang)
“Chuyện trầm luân dâu bể đất nước tôi…”
Xác thân bầm dập…nhưng miệng vẫn cười!
Vì trước mắt ánh hồng tươi đang ló dạng.
Cả bầu trời bừng muôn ngàn tia sáng…
Nước Nam mình đang khởi sắc hồi sinh.
Ngày 15/4/2014
0 comments:
Post a Comment